7.12.09

Film review – Moon (2009) và nỗi cô đơn


Mọi người đổ xô đi xem New Moon, tôi tìm về một bộ phim không nổi tiếng lắm với cái tên đơn giản “Moon” (Mặt Trăng). Lâu lắm rồi tôi mới được xem một bộ phim cảm động và nhân văn đến như thế.

(Quả thực tôi không hiểu được hội chứng cuồng Twilight. Ừ, tôi cũng xem phim lãng mạn hài tình cảm. Tôi cũng thích chuyện yêu đương, nhưng quả thực Twilight viết giở, đóng cũng giở. Dĩ nhiên đây chỉ là ý kiến cá nhân).

NỘI DUNG PHIM

Tương lai xa, loài người tiễn xa trong khoa học vũ trụ. Chúng ta bắt đầu khai thác năng lượng sạch từ măth trăng. Trên mặt trăng, Sam Bell (đóng bởi Sam Rockwell) phụ trách công việc nơi đây. Chỉ còn hai tuần nữa, hợp đông ba năm của anh sẽ kết thúc. Anh mong được gặp con gái và vợ mình. Trên mặt trăng, anh chỉ có một mình với người máy GERTY (giọng đóng bới Kevin Spacey).



Một ngày kia, sau một vụ tai nạn, Sam gặp một Sam khác. Một bản sao vô tính của anh.

Đâu là thực, đâu là giả? Thế giới của những nhân bản vô tính (clone). Kí ức được cài vào bộ não. Kí ức có thể là giả, nhưng tình cảm yêu thương, liệu có ai làm giả được?

ĐÁNH GIÁ PHIM

.Rồi một ngày kia, liệu loài người có đánh mất chính mình?. Chúng ta có thể tạo ra con người qua sinh sản vô tính, nhưng linh hồn và bản chất con người thì chẳng ai có thể tái tạo được.

Đây là thông điệp xuyên xuốt bộ phim. Một bộ phim đơn giản, chỉ dài chừng 90 phút. Nhân vật chính? Sam, Sam, và người máy Gerty.

Diễn viên Sam Rockwell đóng một mình suốt bộ phim, và diễn xuất của anh thật tuyệt vời. Anh diễn tả hai Sam hoàn toàn khác nhau, cùng sống, cùng tồn tại. Sam gặp Sam, như hai người lạ cùng gặp nhau. Hai con người hoàn toàn khác nhau, tuy rằng họ trông giống nhau như hai giọt nước, tuy rằng họ cùng chia sẻ một kí ức.

Là một bộ phim khoa học viễn tưởng, nhưng MOON không có nhiều hiệu ứng đặc biệt. Cái cuốn hút người xem là câu truyện và diễn xuất chân thực của Sam Rockwell. MOON làm tôi nhớ lại bộ phim kinh điển 2001 của Kubrick, nhưng giàu nhân văn và “dễ xem” hơn.

Xuyên xuốt bộ phim, tôi cảm nhận được sự cô đơn. Chúng ta nhỏ bé làm sao giữa vũ trụ to lớn, giữa những vì sao?

Và trái đất thật là đẹp, một quả cầu xanh nhìn từ cái khung cảnh lạnh lẽo, ảm đạm, không sự sống của mặt trăng.



Đây là bộ phim đầu tiên của đạo diễn Duncan Jones. Một điều thú vị, Duncan là con trai của ngôi sao nhạc rock nổi tiếng David Bowie. Một bộ phim đầu tay xuất sắc, theo ý của WP.

XEM Ở ĐÂU?

Các bạn ở Việt Nam có lẽ chỉ down được bộ phim này. Nhưng đây là bộ phim rất đáng xem…

Link sưu tầm: mọi người .

1 nhận xét:

nói...

EM có coi film twilight, thất vọng tràn trề! Nên dù có thích Dakota đến đâu cũng chẳng thèm xem phần 2 new moon!