Chồng tôi từng hỏi tôi một vấn đề: “Nếu lúc trước anh không có tiền liệu em có lấy anh không?” Tôi đáp: “Không. Nếu anh không có tiền thì sẽ không còn là kiểu người mà em thích nữa.”
“Nhưng nếu bây giờ anh không có tiền, em sẽ cùng anh gây dựng sự nghiệp, hoặc cùng anh sống tằn tiện tiết kiệm.” Tôi nghiêm túc nói với anh ấy.
Tôi từng cẩn thận nghĩ rằng, nếu chồng mình sa sút thì tôi sẽ làm thế nào? Dù con người cũng có lúc này lúc kia, lên lên xuống xuống là lẽ thường tình; nhưng liệu khi đó tôi có rời bỏ người đàn ông bên mình không?
Ngày xưa, nếu chồng tôi không có tiền, tôi sẽ không lấy anh ấy, bởi vì đã không yêu thì sao tôi phải làm khổ chính mình? Nhưng bây giờ, nếu anh ấy không có tiền, tôi vẫn sẽ ở bên anh đến cuối đời, bởi vì chúng tôi yêu nhau tha thiết và sâu sắc, thế nên mọi vật chất đều không còn quan trọng nữa.
Đàn ông cũng vậy. Nếu vừa mới quen đã chi tiền như nước, thì hoặc là quá thừa tiền, hoặc là do anh ta còn chưa chín chắn. Đàn ông chín chắn nhất định sẽ ước lượng xem – người phụ nữ này có đáng để anh ta tiêu tiền hay không, đáng để bản thân tiêu bao nhiêu tiền, bởi vì khi đó anh ta còn chưa yêu cô ấy.
Khi một người đàn ông đã yêu một người phụ nữ tha thiết, đừng nói là tiền, thời gian, sức lực, thậm chí sinh mạng, anh ta cũng sẵn sàng hi sinh vì cô ấy. Chẳng qua có quá nhiều phụ nữ đảo lộn trình tự này, họ luôn cho rằng đàn ông sẵn lòng tiêu tiền thì mới là yêu.
Hãy nhớ, khi bạn có được trái tim một người đàn ông, mọi thứ của anh ta đều thuộc về bạn.
Khi đàn ông chỉ trích phụ nữ ham tiền hám của, chỉ nghĩ tới lợi ích, thì trước hết hãy ngẫm lại, vì sao cô ấy phải chịu khổ cùng anh, anh đã đủ yêu cô ấy chưa?
Khi phụ nữ chỉ trích đàn ông keo kiệt, hẹp hòi, vắt cổ chày ra nước thì cũng xin ngẫm lại, vì sao anh ta phải ném tiền qua cửa sổ vì bạn, bạn có khiến anh ta cảm thấy xứng đáng không?
Dù là đàn ông hay phụ nữ, cả hai đều phải cho đi mới mong nhận lại. Anh tặng tôi một đời phồn hoa, tôi bên anh một đời chìm nổi.
- Sưu tầm -