26.12.09

Không đề

Kì nghỉ giáng sinh bắt đầu vào chiều thứ tư.

Thứ năm (24/12/2009) Chiến dịch làm việc kinh hoàng cho cái PhD project #1.
+) 5 tiếng ngồi program với Matlab
+) Kết quả không như ý. Cáu bẳn ngồi chửi cái đống dữ liệu.

12 tiếng ngồi làm việc, facebook, làm việc, facebook. Đi bơi. Lại tiếp tục làm việc.

Tối thứ năm lò mò ngồi xem Will it snow for Christmas, trực tiếp từ live feed của Hàn Xẻng. Kết thúc tập 8 muốn đập ông diễn viên chính một nhát vào đầu.Lên soompi chit chat với mấy người cùng sở thích. Post một bài dài dằng dặc phân tích phim ảnh {quả là dỗi hơi}

Thứ 6 (25/12/2009) Ngủ dậy tự nhớ hôm nay là giáng sinh. Cơ mà mình không tổ chức gì cho ngày này. Coi như một ngày bình thường.

Lại đánh vật với cái máy tính. Cái sự làm PhD như đi tìm châu báu. Đào mãi không ra phải đào tiếp.

Nấu cháo vịt ăn. Lọ cọ từ máy tính, nấu nướng đến bàn ăn mãi 3h chiều mới ăn trưa.

Sau hai ngày đào bới lien tục, có vẻ cũng tìm được gì đó. Không được kim cương thì cũng được ngọc chai vậy.

Chán, lôi True blood ra coi thử. Tập 1, season 1. Chán. Nói chung dạo này mình xem phim châu Á nhiều, thấy ít cảnh sex hay sao mà coi true blood thấy hơi khó chịu một chút? Với cả bắt đầu thấy khó chịu với cái gọi là Vampire Porn rồi nhá. Nhớ ra còn cả season 3 của Mad men chưa coi hết.

Hôm nay (26/12/2009)

Trời lạnh, mưa lâm thâm. Ít ra là các shop cũng đã mở cửa.
Công việc thì vẫn còn, nhưng chỉ một chữ: NGÁN mà vẫn phải cày tiếp.
--
11 ngày cho đến ngày chuyển về Melbourne. {Đồ đạc vẫn chưa dọn hết. Mọi thứ ngổn ngang. OMG}
12 ngày cho đến hạn nộp bài cho cái project kể trên.

Tuần sau vẫn phải đi làm.
Gosh, I am TIRED.

10.12.09

Góc nhìn cuộc sống #4




Ngày này năm ngoái: Dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị lên Sydney. Mơ về một tương lai, ra đi với một hoài bão mới.
Ngày hôm nay: lại dọn nhà, để về với nơi chốn cũ.
Melbourne, thành phố tình yêu của tôi. Melbourne, nơi những người tri kỉ của tôi đang sống.>

Một năm mới đang đến,
Tự hứa với mình, sẽ cố gắng, sẽ sống thật với mình hơn.
Sẽ vẫn mơ ước, vẫn làm bánh, vẫn nấu những món ăn mình thích, vẫn chia sẻ
Sẽ đọc nhiều sách hơn, trò truyện nhiều hơn với bạn bè, người thân
Sẽ cảm nhận những góc nhỏ của cuộc sống theo cách của riêng mình. :)

"Thế giới này là tấm gương phản chiếu của vẻ đẹp vĩnh hằng"

*
Gửi Quỳnh - HA yêu Quỳnh lắm. (You know you are never a cousin to me. You are my sister)

Gửi những người bạn đang đọc blog này - Mong năm mới đến với mọi người mang đến nhiều niềm vui. Hi vọng khi ổn định, HA (hay White_poplar, hay butterball :P) sẽ tích cực update blog nhiều hơn!!


7.12.09

Film review – Moon (2009) và nỗi cô đơn


Mọi người đổ xô đi xem New Moon, tôi tìm về một bộ phim không nổi tiếng lắm với cái tên đơn giản “Moon” (Mặt Trăng). Lâu lắm rồi tôi mới được xem một bộ phim cảm động và nhân văn đến như thế.

(Quả thực tôi không hiểu được hội chứng cuồng Twilight. Ừ, tôi cũng xem phim lãng mạn hài tình cảm. Tôi cũng thích chuyện yêu đương, nhưng quả thực Twilight viết giở, đóng cũng giở. Dĩ nhiên đây chỉ là ý kiến cá nhân).

NỘI DUNG PHIM

Tương lai xa, loài người tiễn xa trong khoa học vũ trụ. Chúng ta bắt đầu khai thác năng lượng sạch từ măth trăng. Trên mặt trăng, Sam Bell (đóng bởi Sam Rockwell) phụ trách công việc nơi đây. Chỉ còn hai tuần nữa, hợp đông ba năm của anh sẽ kết thúc. Anh mong được gặp con gái và vợ mình. Trên mặt trăng, anh chỉ có một mình với người máy GERTY (giọng đóng bới Kevin Spacey).



Một ngày kia, sau một vụ tai nạn, Sam gặp một Sam khác. Một bản sao vô tính của anh.

Đâu là thực, đâu là giả? Thế giới của những nhân bản vô tính (clone). Kí ức được cài vào bộ não. Kí ức có thể là giả, nhưng tình cảm yêu thương, liệu có ai làm giả được?

ĐÁNH GIÁ PHIM

.Rồi một ngày kia, liệu loài người có đánh mất chính mình?. Chúng ta có thể tạo ra con người qua sinh sản vô tính, nhưng linh hồn và bản chất con người thì chẳng ai có thể tái tạo được.

Đây là thông điệp xuyên xuốt bộ phim. Một bộ phim đơn giản, chỉ dài chừng 90 phút. Nhân vật chính? Sam, Sam, và người máy Gerty.

Diễn viên Sam Rockwell đóng một mình suốt bộ phim, và diễn xuất của anh thật tuyệt vời. Anh diễn tả hai Sam hoàn toàn khác nhau, cùng sống, cùng tồn tại. Sam gặp Sam, như hai người lạ cùng gặp nhau. Hai con người hoàn toàn khác nhau, tuy rằng họ trông giống nhau như hai giọt nước, tuy rằng họ cùng chia sẻ một kí ức.

Là một bộ phim khoa học viễn tưởng, nhưng MOON không có nhiều hiệu ứng đặc biệt. Cái cuốn hút người xem là câu truyện và diễn xuất chân thực của Sam Rockwell. MOON làm tôi nhớ lại bộ phim kinh điển 2001 của Kubrick, nhưng giàu nhân văn và “dễ xem” hơn.

Xuyên xuốt bộ phim, tôi cảm nhận được sự cô đơn. Chúng ta nhỏ bé làm sao giữa vũ trụ to lớn, giữa những vì sao?

Và trái đất thật là đẹp, một quả cầu xanh nhìn từ cái khung cảnh lạnh lẽo, ảm đạm, không sự sống của mặt trăng.



Đây là bộ phim đầu tiên của đạo diễn Duncan Jones. Một điều thú vị, Duncan là con trai của ngôi sao nhạc rock nổi tiếng David Bowie. Một bộ phim đầu tay xuất sắc, theo ý của WP.

XEM Ở ĐÂU?

Các bạn ở Việt Nam có lẽ chỉ down được bộ phim này. Nhưng đây là bộ phim rất đáng xem…

Link sưu tầm: mọi người .

3.12.09

Tôi là ai?


Ảnh của Kirsten Ellis of

Có những cuộc gặp gỡ là số phận… Là để thay đổi số phận.

Cuộc gặp gỡ gần đây với những người bạn thật đặc biệt. Những người giúp mình bắt đầu hành trình để thực sự trả lời câu hỏi “Tôi là ai?”.

Vậy, tôi là ai?
Con gái của bố mẹ
Chị của một nhóc con 17 tuổi “khó gặm”
Một cô gái yêu và được yêu.

Nhưng thực sự thì tôi là ai? Một người Việt xa xứ? Hay một kẻ lữ khách tìm ra chính mình ở một nơi xa xôi?

Cái “tôi” mà tôi đang tìm kiếm, đang trăn trở. Liệu tôi có thể chấp nhận con người mới này, liệu những người xung quanh còn có thể yêu cái “tôi” ấy của tôi?

Sự thực là, liệu tôi có đủ dũng cảm để trở thành cái "tôi" mà tôi muốn?

~

Mẹ của mẹ chồng tôi vừa mất. Chưa một lần gặp mặt, nhưng nhìn mẹ buồn mà vẫn làm cứng, tôi cũng buồn theo. Một tin buồn, một nỗi đau nhỏ lại nhói lên, một chuyến bay dài trở về quê cũ. Đôi khi nỗi buồn lại làm mọi người xích lại gần nhau hơn.

“Emotionally messy” – this is the current me.