30.9.12

Cuối tuần ăn sáng bằng bánh chanh


Mọi người nghỉ cuối tuần có vui không nè?
Tớ thì phải đến thứ 6 hoặc 7 mới có thể táy máy trong bếp vì nhà chỉ có tớ và em gái. Để đảm bảo sức khỏe của 2 chị em, tớ không thể "sản xuất" quá nhiều đồ ngọt, hihi. Vả lại cuối tuần được nghỉ ở nhà tớ có thể chụp ảnh trong ánh sáng tự nhiên. Bây giờ bên tớ sắp sang đông, ngày ngắn đêm dài, những ngày trong tuần tớ về nhà thì trời đã xâm xẩm tối, không thể ảnh ọt gì cả. Tớ nhớ hồi mới tập làm bánh rất thích thử nghiệm các loại công thức, nhưng một mình thì không thể tiêu thụ tất cả, thế nên mỗi lần làm xong tớ lại réo mấy đứa bạn qua nhà lấy hàng. Có khi nửa đêm tớ cũng gọi, khiến cho tụi nó vừa qua vừa la ó um sùm.



Hôm qua tớ mở tủ lạnh, thấy có hai quả chanh và nửa hộp kem chua đã mua cách đây khá lâu. Sợ chúng bị hư tớ bèn nghĩ cách phải làm cái gì đó. Rất may trong đầu tớ luôn có hình ảnh chiếc bánh chanh của chị Tamami (blog Coco and Me) mà trong đó chanh và kem chua là những nguyên liệu chính. Chị Tamami mở sạp bán bánh ở chợ Broadway, Luân Đôn vào mỗi thứ 7 và món bánh chanh là một trong những mặt hàng bán chạy nhất.

20.9.12

Bánh sò Madeleine


Những chiếc bánh hình vỏ sò có tên gọi rất dễ thương Madeleine chỉ vừa nhìn thóang qua thôi đã có thể mang lại cảm xúc vui vẻ cho bất kì ai. Đối với người Pháp thì đây chính là kỉ niệm tuổi thơ đi cùng Maman hoặc Papa vào tiệm bánh và chỉ tay vào cái túi nhỏ trên kệ, ánh mắt hồi hộp chờ đợi sự gật đầu cùng nụ cười nhẹ. Hay tuyệt vời hơn là cuối tuần trong buổi trà chiều, Maman bưng ra những đĩa bánh đủ loại và trong đó không thể thiếu sự hiện diện của những chiếc bánh bông lan có khối u như lạc đà, bên ngoài giòn tan, bên trong mềm xốp.

Mọi thứ sẽ trở nên thật dễ dàng khi trong nhà đã có sẵn khuôn Madeleine vì bánh đơn giản chỉ là sự kết hợp của bột, đường, trứng và bơ. Câu chuyện kể rằng vào thế kỉ thứ 18 có cô gái tên Madeleine đã phục vụ công tước vùng Lorraine món bánh sở trường của mình khiến ông rất hài lòng và đem về cho con gái, người sau đó đã trở thành vợ của vua Louis thứ 15. Còn trong cuốn tiểu thuyết "Hồi tưởng về những thứ đã xa", nhà văn Marcel Proust đã hân hoan miêu tả món bánh đặc biệt mà ông có dịp thưởng thức như vừa được tạc trong vỏ một con sò ở biển.


19.9.12

Bánh flan siêu mịn siêu mềm!

Tớ có đứa bạn rất mê ăn bánh flan. Mỗi lần có dịp tụ tập là nó lại yêu cầu tớ làm bánh flan đem lên. Hoặc giả có việc gì nhờ vả nó thì cứ đút lót bằng bánh flan là nó sẽ đồng ý ngay tắp lự! Hehe.
Tớ cũng là một fan của bánh flan! Ngày xưa khi còn nhỏ mỗi buổi chiều tớ và em gái rất hay ăn tráng miệng bằng những hộp nhựa nhỏ xinh mà Mẹ đã mua 1 lần nguyên vỉ 20 cái. Lần về nhà gần đây nhất tớ được bạn dẫn đi ăn bánh flan vỉa hè, 1 đĩa 2 cái nằm sóng sánh giữa lớp đá bào và nước cốt dừa có vị cà phê thơm thơm, ngon tuyệt cú mèo! Đến bây giờ nghĩ lại mà vẫn thòm thèm.

Để có thể hài lòng với công thức cuối cùng này, tớ đã phải trải nghiệm rất nhiều cách làm khác nhau. Khi thì dùng sữa đặc, khi thì dùng toàn lòng đỏ, thậm chí có lần tớ đã xài cả cream cheese! Haha. Kết quả tất nhiên mỗi lần mỗi khác và đôi khi cùng một công thức mà khi sử dụng lần 2 tớ lại thất bại thảm hại...
Công thức này tớ thực hiện nhuần nhuyễn gần chục lần rồi, và lần nào cũng thành công. Thành phẩm rất mềm và mịn, múc một muỗng đưa lên miệng sẽ có cảm giác tan ngay lập tức. Tiếp tục muỗng nữa muỗng nữa, và chưa đầy 10 giây sau chiếc bánh sẽ không cánh mà bay, chỉ để lại bằng chứng là chút caramel nâu óng còn sót lại (nếu bạn không phải dạng đưa cả đĩa lên miệng mà húp, haha).

Tuy nhiên khi tớ chia sẻ công thức này cho một người bạn thì lại được báo cáo là ăn ngon nhưng bánh không đẹp. Tớ nghĩ đấy là do cách làm, vì thật sự trong bánh flan, cách làm rất rất quan trọng! Do vậy ngoài công thức tớ sẽ viết chi tiết hướng dẫn kèm hình ảnh với hy vọng mọi người thực hiện xong sẽ có những chiếc bánh flan mềm và mịn còn hơn ngoài hàng! Thật đấy!