6.7.13

Đã lâu không gặp!



Từ lần post trước, bên tớ mùa xuân đã qua được hơn 1 tháng. Bây giờ trời nóng rạng rỡ, ở trong nhà không có máy lạnh chẳng khác gì cực hình.

Tối thứ 6 tớ nằm nhà xem phim, phim lẻ của Nhật tên "Shiawase no Pan" hay "Bread of Happiness" khá dễ thương. Câu chuyện về cặp vợ chồng trẻ quyết định từ bỏ Tokyo ồn ào tấp nập để mở một tiệm cafe nhỏ ở vùng ngoại ô Hokkaido. Ở cafe Mani, thực khách có thể thưởng thức cà phê thơm ngát, bánh mì mới nướng còn nóng hổi và giòn rụm, súp từ những lọai rau củ được trồng trong vườn, và nếu thích có thể nghỉ chân một hoặc hai đêm trong những căn phòng xinh xắn được trang trí bởi vật dụng bằng gỗ, ga trải giường trắng tinh và một bó hoa oải hương được đặt ngẫu hứng trên chiếc gối. Đến Mani người ta dường như tìm được câu trả lời, giải đáp cho những mối lo, sự bất an, sự cô độc. Niềm an ủi không đến từ lời nói hay hành động, mà từ những phần ăn, phần bánh được chuẩn bị rất chu đáo và ân cần từ hai vợ chồng ấm áp. Xem phim để mơ về một cuộc sống làng quê không âu lo, phiền muộn, một nơi có thể ăn uống theo mùa, mùa hè trồng cà chua, mùa thu đi lượm hạt dẻ, mùa đông quây quần bên lò sưởi cùng nhau cạn ly rượu vang trong khi ngoài trời đang là một cơn bão ầm ĩ.






Cách đây mấy hôm tớ vào thư viện thành phố, lượn lờ trong khu sách tiếng Nhật (để làm gì vậy cà? hehehe) thì tìm thấy một quyển sách dạy làm bánh khá hay. Mặc dù tiếng Nhật một chữ bẻ đôi cũng không biết, tớ cũng mày mò một số công thức và đây là sản phẩm đầu tiên tớ học trong sách: Bánh sôcôla hạnh nhân.


Vì trong bánh có thành phần bột hạnh nhân nên cấu tạo tuy đặc nhưng lại mềm và ẩm. Phần sôcôla phủ phía trên làm tăng thêm vị thơm và ngọt đắng trên đầu lưỡi. Đây là một món bánh cực kì dễ làm, với tính chất gọn gàng, nó rất thích hợp để mang đi picnic.



1 nhận xét:

nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.